Nặng gánh sầu bi giữa cuộc đời
Luân thường vất vưởng mỏi mòn nơi
Lòng nhân ái oải bao người nhấc?
Chữ mến thương khô mấy kẻ thời?
Khấn nguyện ân tình luôn sáng tỏ
Mong chờ đạo nghĩa chẳng mù khơi
Cho trần thế mãi vườn hoa thắm
Đón nhận muôn ơn của đất trời